789756
Little Girl

@wififree #789756

Follow me and i’ll follow back
149 Follower 196 Following
Mỗi chiều về Em vội bước lang thang
Tìm giọt nắng hanh vàng còn sót lại
Sợ bóng đêm phải thở dài khắc khoải
Bởi đớn đau ngang trái cứ theo hoài

Biết khi nào nỗi nhớ mới nguôi ngoai
Tình không nợ nên lạc loài ngăn cách
Giọt mưa rơi lách luồn vào ngõ ngách
Nghe tiếng kêu tý tách ngỡ giọt sầu
Yêu người chấp nhận giữ sầu vương
Yêu nghĩ từng đêm nhạt má hường
Yêu mãi ân nồng gieo nỗi nhớ
Yêu hoài ái đượm ngỏ niềm thương
Yêu chàng để ước tròn duyên nợ
Yêu nẫu rồi mong vẹn nghĩa đường
Yêu lắm môi cười thêm rạng rỡ
Yêu nhiều hạnh phúc tỏa ngàn phương.
Em ɑo ước bɑo ℓần về Hà Nội
Hà Nội qυê ɑnh như hội bốn mùɑ
Ánh nắng vàng đẹρ ℓắm những mùɑ Thυ
Hạ cánh ρhượng hồng vυi đùɑ tɾɑng vở

Ngát hương hoɑ sữɑ mùɑ Đông hé nở
Thơm nồng nàn gợi nhớ thυở yêυ đương
Hà Nội qυê ɑnh nhυng nhớ vấn vương
Tới ℓần đầυ nhớ nhυng thɑ thiết mãi
Thu đi để lại lá vàng
Lòng em chỉ có mình chàng mà thôi ❤️
Đêm mùa thu nồng nàn hương hoa Sữa
Anh một mình lóng ngóng hứng hoa rơi
Lòng chơi vơi bao tiếc nuối dâng đầy
Tim nghẹt thở nhớ Em nhiều đến vậy.

Nhớ lần đầu nắm tay Em run rẩy
Yêu đong đầy trong sắc tím hoàng hôn
Chiều Hồ Tây đường Thanh niên thủa ấy
Hoa Sữa rơi trắng cả lối đi về.
Sợ chạm vào nỗi nhớ của ngày xưa
Để tim em thêm một lần vụn vỡ
Quá khứ qua sao người còn nhắc nhở
Khơi lên buồn nào vui sướng chi đâu.

Sợ chạm vào kí ức đã chìm sâu
Rồi khơi dậy mối duyên đầu dang dở
Đã từ lâu em chôn sâu miền nhớ
Quá khứ nào cùng hình bóng xa xưa.
Captured in South Iceland.

It requires about an hour's hike before you catch the first glimpse of the scenic waterfall that runs into the canyon by the foot of the mountain.
The Waterfall of the Gods, Godafoss, is located in North Iceland and is even more picturesque during winter.
Đông về rồi trời trở lạnh nhiều hơn
Cơn gió nhẹ đang vờn trên ngọn trúc
Tiếng xào xạc như là đang dạo khúc
Bản tình ca dâng cảm xúc thêm nhiều

Đông về rồi trống vắng biết bao nhiêu
Kèm cái rét kèm những điều thầm lặng
Chẳng có được những màu vàng của nắng
Mà chỉ mang một khối đắng u sầu
Bỗng dưng buồn lật nỗi nhớ ra xem
Mình đã có phút êm đềm viên mãn
Cùng tâm sự từ đêm qua đến sáng
Ngày hôm sau cũng không chán chút nào

Khao khát nhiều lại ngủ thấy chiêm bao
Được ôm ấp được trao vòng tay ấm
Như mình được đưa vào cung thị tẩm…
Em bỏ lại phía sau lời trăn trở
Viết tiếp dòng đan nỗi nhớ về Anh
Nơi miền quê xứ sở trái ngọt lành
Đêm Gió mát vầng trăng thanh vàng đủ

Anh có biết tình thơ em ấp ủ
Chín đủ nồng tinh tú ngọt bờ môi
Trái tim yêu đong đếm nhịp đáp hồi
Từng hơi thở choán ngôi trao lửa ấm
Ngày anh đến trao men tình dịu ngọt
Ngỡ cuộc đời rồi sẽ bớt chông gai
Nhưng định mệnh như đan cài đắng đót
Để nồng nàn chợt hời hợt tàn phai.

Tưởng quá khứ đã ngủ dài năm tháng
Cất thật sâu miền dĩ vãng vùi chôn
Nào hay biết… lội ngược dòng biển cạn
Miền xa xăm hoá viên đạn xuyên hồn

Lòng đau đớn còn gì hơn thế nữa
Vụn vỡ chiều tắt cánh cửa hoàng hôn
Chạng vạng tối cô đơn dồn thừa ứa
Nhớ làm chi rồi giàn giụa tủi hờn
Đừng viế𝑡 hế𝑡 những nỗi buồn lên mặ𝑡
Bởi chẳng ai giúp đỡ được 𝑡a đâu
Có đói có no có nóng lạnh dãi dầu
𝑡ự cảm nhận giữ hay buông 𝑡uỳ bạn.

Đời ai chẳng dăm ba lần hoạn nạn
Cứ xem như là học phí 𝑡rưởng 𝑡hành
Đừng mãi ngồi mà 𝑡rách phận 𝑡han 𝑡hân
Ai kiên nhẫn đến dỗ dành 𝑡a mãi.
Có một người càng giận lại càng thương
Miệng dẫu bảo kệ đường ai nấy bước
Nhưng cố lắm cũng chẳng sao làm được
Nhớ nhung hoài nước mắt đọng tràn mi

Có một người tim nhỏ đậm khắc ghi
Trọn hình bóng mặc những kỳ giông bão
Cùng vững bước giữa vòng xoay con tạo
Nguyện tháng ngày cơm áo vẹn đời nhau
Bữa tiệc đôi ta sáng nước mây,
Ta mời trời dự đất vui lây.
Trải hàng cây cả xăm xăm biếc,
Lượn khúc đường non thắm thắm hây.
Cá bạc thung thăng lội dưới dòng,
Hồ cuộn sóng lắ𝑡 lay nỗi nhớ
Kiếp phong 𝑡rần duyên nợ 𝑡ừ đây
𝑡rái 𝑡im anh nguyện 𝑡ù đày
𝑡huyền neo bến mộng đường mây 𝑡ạ 𝑡ừ
Muốn nói hế𝑡 𝑡âm 𝑡ư 𝑡hầm kín
Rằng xuân về đã chín mộng yêu
Hẹn ngày anh bắc cầu kiều
Đường hoa 𝑡rải lối 𝑡iếng 𝑡iêu dặ𝑡 dìu
Em nhớ nhé ấp iu hạnh phúc
Dẫu dòng đời có lúc bão giông
Cùng nhau giữ ánh lửa hồng
Mùa xuân sẽ mãi ấm nồng 𝑡rong nhau.
Thế là đông cũng đã sang
Hàng cây xơ xác lá vàng hết rơi
Nắng hồng thôi hết lả lơi
Đông về lạnh giá tim côi lại buồn.

Đâu còn thấy cảnh hoàng hôn
Bên nhau say đắm nụ hôn ngọt ngào.
Về đêm trời thiếu ánh sao
Vầng trăng ẩn khuất lẩn vào màn sương.

Đông về phố nhỏ thê lương
Bàn chân lạc bước cuối đường chơi vơi.
Mùa đông lạnh lắm người ơi!
Muốn tìm hơi ấm nơi người mình yêu!!!
L/a/ng th/a/ng chiều m/uộn d/ạo Tây hồ
Con sóng chờ ai sao ng/ẩn ng/ơ
Hoàng Yến cuối mùa hoa vẫn thắm
Hoàng h///ôn nhạt nắng tự bao giờ.
Sâm Cầm không thấy đôi nào nữa
Mây trắng ngang trời bay v/ẩn v//ơ…
Từ ngày mai! Mình xa nhau rồi nhé.
Trang sách học trò. Nét bút ngô nghê.
Những ngày đầu. Chữ O A chẳng đẹp.
Để giờ đây. Rộng chân bước. Giảng đường.
Xa nhau rồi. Mình nhớ lắm bạn thương.
Tháng sáu về nỗi buồn len nhè nhẹ
Gió đìu hiu như lay khẽ nỗi niềm
Nắng vàng hanh hong giấc mộng bao chiêm
Ta hoang hoải mùa ra trường tháng Sáu .
Nhưng con ta nó giống em hơn
Giống đi đứng, nghĩ suy, ăn nói
Duy chẳng giống cái nư khi dỗi
Lúc em hờn, trời cũng phải thua

Muốn hoà kẽ tóc với chân tơ
Muốn thịt xương ta nở vạn mùa…
Em yêu hỡi mùa xuân vừa đến
Gọi môi nồng cạn chén đam mê
Bàn chân quên cả lối về
Vòng tay ôm riết má kề xuyến xao
Đêm khuya vắng xạc xào tiếng gió
Lời yêu thương đã ngỏ cùng ai
Quyện đôi mái tóc ngắn dài
Ngẩn ngơ tiếng sáo thiên thai vọng về
Trao ước hẹn câu thề mãi mãi
Ngàn hoa đăng sáng dải trăng sao
Thả bước chân giữa con phố ngày nào
Nhành hoa sữa xuyến xao mùi hương thoảng
Cơn gió thổi qua mình trong chớp nhoáng
Mà nỗi buồn pha loãng giọt châu rơi